di-goi-hon-nhung-lieu-co-linh-hon-hay-khong-
Đi gọi hồn nhưng liệu có linh hồn hay không ?
- bởi map --
- 26/04/2013
Cuộc sống tâm linh của dân tộc Việt rất phong phú và chứa đựng nhiều bí ẩn mà khoa học không thể giải thích. Gọi hồn, lên đồng…. các bạn có tin không? Có lẽ ai đã từng chứng kiến nhà ngoại cảm Bích Hằng tìm mộ, cũng sẽ tin có một thế giới linh hồn…
Nhưng nếu tồn tại một thế giới linh hồn, thì thuyết luân hồi trở thành vô giá trị. Tại sao các linh hồn còn ở đó. Đúng ra theo nghiệp lực các linh hồn sẽ lập tức đầu thai hoặc siêu thoát. Lâu nhất theo Phật giáo Tây Tạng thì cũng chỉ lưu lại 49 ngày.
Chính vì vậy vẫn tồn tại rất nhiều tranh cãi về sự tồn tại hay không tồn tại của linh hồn. Nhưng với những người đã gặp và chứng kiến nhà ngoại cảm Bích Hằng tìm mộ, hay những người đi gọi hồn người thân… họ đều khẳng định niềm tin mạnh mẽ vào thế giới linh hồn
Một buổi “lên đồng” đáng sợ
Năm 18 tuổi, tôi lén lút cùng 2 bà đi gọi hồn. Tuổi mới lớn, tò mò, thích khám phá, chả có điều gì ngăn cấm được việc “bí mật” thử “lên đồng” 1 lần cả.
Nghe các bà nói là có ma, hồn có thể nhập vào người điều khiển người. Thầy giáo dạy vật lý thì khẳng định có trường sinh học. Ma thì chưa nhìn thấy, quỷ thì may ra nhìn thấy trên phim, tưởng tượng qua lời người khác. “Trường sinh học”, “giác quan thứ 6” chưa được cảm nhận 1 lần.
Không mê tín, cũng chẳng tin là có ma quỷ gì hết, nhưng cứ muốn thử. Thử để biết. Thử để thoả mãn tính tò mò. Thế là thử.
Vừa bước tới ngõ nhà “Cô” đã thấy run run. Nhà không có khách, không gian tĩnh mịch, hương khói vẫn nghi ngút. Thẳng cửa chính là cái điện thờ, vừa bước chân qua cửa nhà, tim đã nhảy tưng tưng (còn hồi hộp hơn cả lần đầu tiên kiss nữa ấy chứ) chỉ muốn nhảy ra khỏi ngực. Ngồi vào giường, quay mặt về phía điện thờ (chính Nam), mặt quay so với hướng bắc chắc khoảng 23,5 độ (chính Bắc), khoanh chân, tay để như thiền, nhắm mắt. Không cần trùm khăn áo gì cả, cứ như ngồi thiền vậy. Lời cầu khấn bắt đầu rì rầm bên tai. 30 giây sau, 2 luồng điện đánh rẹt vào người: 1 từ trên thẳng đỉnh đầu xuống, 1 từ dưới bàn chân chạy ngược lên. Cả 2 gặp nhau ở rốn. Người tê cứng, ruột gan rối bời, nóng như có lửa đốt, tay chân không cử động được. Cái đầu vẫn trên cổ mình nhưng sao lại không quay đầu được thế này!? Ruột gan thì như lửa đốt, nhưng 2 tay, chân bắt đầu lạnh. Lạnh ngắt! Lạnh như là bao nhiêu nhiệt nó chạy hết vào bụng rồi vậy. Tiếng người nói, khấn xung quanh vẫn rì rầm nhưng đã dần ù đi, mắt lờ đờ… Tới lúc đó thật là sợ! Như hồn mình thoát khỏi xác vậy! Mình đã “mất xác” rồi sao? Sợ mà không làm gì được!
Tình trạng đấy kéo dài chắc khoảng 10 phút. Mọi người hỏi vẫn có thể nghe được, vẫn biết là mình đang nói, nhưng đấy không theo suy nghĩ của mình… Nghe “Cô” phán “hồn xuất!”, luồng điện đang chất chứa nơi rốn bỗng chạy ngược bật ra phía trước ngực. 1 chưởng lực vô hình như đánh trúng giữa ngực, ngã vật ngửa người về sau. Bụng hết nóng ngay lập tức, tay chân dần ấm trở lại. Một cảm giác mệt mỏi, mệt như là mình vừa vác cả chục tấn than vậy! Chân tay bải hoải, các khớp rã rời.
Hớp ngụm nước chanh đường cho lại sức, được “Cô” khen “thằng này hợp bóng âm lắm, ngồi cái được ngay, hiếm người ngồi được như vậy”.
Từ hôm đó, sợ ma.
(Theo bạn BKWorm)
Comment