tra-loi-cau-hoi-hon-ma-co-hay-khong-
Trả lời câu hỏi : Hồn ma có hay không ?
- bởi map --
- 29/04/2013
Về việc có hay không “ hồn ma ”, là một người có ít nhiều kiến thức khoa học, tôi luôn giữ thái độ phủ định, bởi thứ nhất nó trái với học thuyết duy vật mà tôi đã được học từ hồi còn quàng khăn đỏ, thứ hai thật tình tôi chưa gặp ma bao giờ. Nhưng trong cuộc sống thực tế như câu ngạn ngữ xưa “Vô kỳ bất hữu” ( không có điều lạ nào là không xảy ra), chính tôi đã từng chứng kiến và nếu muốn bạn có thể kiểm chứng, còn tin hay không tuỳ bạn.
Buổi chiều hôm đó, đúng giờ tan tầm, đường phố Thượng Hải chật cứng người và xe cộ qua lại. Mọi người đều hối hả nhanh chóng quay về tổ ấm gia đình sau một ngày làm việc mệt nhọc trong cơ chế thị trường. Không ai có thể ngờ được rằng chính lúc ấy đột nhiên có một phụ nữ từ trên không trung rơi thẳng đứng xuống, trời đất xui khiến thế nào lại giáng đúng vào một chị phụ nữ khác đang đi bộ trên vỉa hè, chỉ nghe tiếng huỵch kèm theo tiếng thét thất thanh, rồi cả hai người phụ nữ trẻ cùng nằm bất động trên nền xi măng. Khách qua đường đều bị bất ngờ đến sững sờ, mọi người vây kín khu vực xảy ra tai nạn thương tâm, người thì nhào vô làm hô hấp nhân tạo, người thì chạy tới bưu điện gần nhất trình báo cảnh sát. Một lát sau xe cảnh sát tới, tiếp theo là xe cứu thương, cả 2 nạn nhân nhanh chóng được chở tới bệnh viện, nhưng thật đáng tiếc họ chỉ cứu sống được một người.
Qua điều tra tìm hiểu, mới hay cái chị rơi từ trên cao xuống tên là Lý Phượng Lam, 35 tuổi, bởi cuộc sống vợ chồng liên tục xảy ra những cuộc đụng độ, và chị vợ cũng thược loại “rách giời rơi xuống” lại gặp anh chồng vũ phu, liền bị ăn mấy cái bạt tai nổ đom đóm mắt, chị ta tức quá liền nhào qua bậu cửa sổ tầng 3 chung cư cao ốc, nhảy đại xuống đường phố chết quách cho rồi! Ai ngờ cú nhảy đại ấy lại rơi đúng vào một chị phụ nữ bất chợt đi ngang qua phía dưới, nên chẳng chết cho.
Còn chị phụ nữ bị thiệt mạng kia tên là Vương Mỹ Na, 32 tuổi, vừa rời công sở, vội ra bến xe tuyến để về nhà cùng chồng và đứa con gái 6 tuổi chuẩn bị tới một tiệm ăn, một bữa tiệc vui gia đình mừng sinh nhật con gái. Nào ngờ người đàn bà phẫn chí nhảy lầu kia đã sớm cướp đi sinh mạng cùng ước mơ của chị.
Về vụ tai nạn hy hữu này, cuối cùng sẽ xử lý ra sao, đó là công việc của các nhà chức trách có liên quan, ở đây không lạm bàn. Lại nói về người đàn bà nhảy lầu kia, sau 3 hôm cấp cứu và nằm điều trị tại bệnh viện chị ta về nhà. Anh chồng Lâm Khởi Tường hú vía, sợ chị ta lại nhảy lầu hoặc tái diễn hành động liều lĩnh lần nữa nên làm đơn gởi đơn vị xin nghỉ phép ở nhà trông chừng vợ, suốt ngày đêm giám sát, không rời nửa bước. Nhưng sau khi về nhà, chị vợ mấy ngày liền âu sầu, không hé răng nửa lời và cũng chẳng ăn uống gì, cứ nằm vùi đầu trong chăn ngủ.
Rồi tối hôm ấy, đến gần nửa đêm, Lâm Khởi Trường đang trong giấc ngủ chập chờn bỗng phát hiện Lý Phượng Lam rón rén bò dậy, tụt khỏi giường, mặc quần áo ấm xong xuôi lặng lẽ bước ra khỏi phòng ngủ, anh ta tưởng vợ ra nhà vệ sinh nên cũng chẳng để ý canh chừng, nhưng rất lâu sau không thấy vợ quay trở lại phòng ngủ, anh ta chột dạ vội bật đèn tới nhà vệ sinh, nhà bếp và ngó mọi xó xỉnh trong nhà cũng không thấy vợ đâu. Lâm Khởi Trường phát hoảng vội mặc quần áo ra khỏi nhà đi tìm vô định khắp chốn trong khu tập thể, ngoài đường phố tới tận 3 giờ sáng cũng không thấy bóng dáng vợ đâu, anh ta buồn bã quay về nhà, thì thấy chị vợ đã nằm ngủ trên giường, nhưng chị ta vẫn lặng lẽ lắc đầu không nói lời nào.
Sáng ngày hôm sau Lý Phượng Lam đã bắt đầu chịu ăn uống trở lại và lạ là 3 bữa trong ngày chị ta đều ăn rất khoẻ, khiến Lâm Khởi Trường vùa mừng, vừa lấy làm lạ. nhưng đến khoảng 12 giờ đêm chị ta lại rón rén ra khỏi giường, mặc quần áo chỉnh tề, rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, khép cửa lại đàng hoàng. Anh chồng liền vùng dậy bám theo xuống lầu nhưng không gọi giật lại, vì cũng muốn theo xem chị ta nửa đêm định đi đâu? Đột nhiên trên đường phố có một chiếc taxi trờ qua, Lý Phượng Lam vẫy tay gọi, chiếc taxi khựng lại, chị ta chui vào xe, Lâm Khởi Trường chưa kịp lao ra, thì chiếc xe đã tăng tốc phóng đi.
Nhìn theo bóng chiếc taxi nhỏ dần và khuất sau góc phố, anh ta thầm nghĩ: hừ đồ đàn bà hư đốn đến thế là cùng, nửa đêm hẹn hò bồ bịch đến tận chân cầu thang rước đi, tao không tìm cách bắt quả tang “ trai trên gái dưới ” thề sẽ không làm người. Anh ta quay về nhà, khoá trái cửa lên giường ngủ, ai ngờ sáng hôm sau khi tỉnh giấc, nhổm dậy đã thấy vợ vẫn nằm ngủ nghiêm chỉnh bên cạnh. Anh ta cố nén cơn giận, làm mặt tươi tỉnh như không có chuyện gì xảy ra. Cho đến sau bữa cơm tối, chưa kịp thu dọn bát đĩa, làm như sực nhớ ra điều gì hệ trọng, anh ta nói với vợ là tối nay có chút việc rất cần, phải đến nhà anh bạn trên phố Đông, có thể rất khuya mới về, nói xong anh quay quả ra khỏi phòng.
Lâm Khởi Trường xuống lầu, thực ra anh ta chẳng đi phố Đông, phố Tây nào hết, mà lẳng lặng sang quán ăn đối diện tìm chỗ ngồi lánh nhưng có thể quan sát được mọi động tĩnh bên này. Gọi đĩa mồi và chia bia ngồi lai rai, để quan sát theo dõi hành tung của con vợ “Thị Mầu”. Đợi mãi, đợi mãi cho đến tận 12 giờ 10 phút đường phố đã thưa người, quán xá đã vãn khách sắp sửa đóng cửa, thì bóng dáng thị xuất hiện bên kia đường… Anh ta vội nhổm dậy chưa kịp nhào khỏi quán, thì có một chiếc taxi dừng lại, thị chui vào và chiếc xe phóng nhanh, Lâm Khởi Trường quýnh quáng vẫy một chiếc taxi khác cố bám đuôi.
Chiếc xe phóng dọc theo đại lộ qua hai khúc quẹo ngã tư thì dừng lại trước một hẻm phố, Lý Phượng Lam bước xuống, trả tiền xong liền bước nhanh tới một toà nhà, lên cầu thang thẳng tới tầng 4, đẩy cửa vào một căn phòng và loáng cái đã khuất dạng bên trong.
Tất cả những cử chỉ đó của thị đều hiện ra mồn một trước con mắt theo dõi của Lâm Khởi Trường, anh ta tức đến phát run lên, chỉ muốn đập cửa xông thẳng vào lôi thị ra hỏi cho ra nhẽ, nhưng cửa đã bị khoá trái.
Anh ta đành đi đi lại lại phía ngoài hành lang, không biết làm cách nào, cuối cùng liền đập cửa gọi toáng tên vợ lên. Cửa bật mở, đứng trước mặt anh ta là một phụ nữ quen thuộc, chính là Lý Phượng Lam vợ mình, nhưng bây giờ sao trông thấy lạ hoắc, trước bụng choàng một tấm tạp dề, tay áo xắn cao qua khuỷu, đang chống chiếc chổi vải tua cọ nhà. Anh ta thật sững sờ, mắt trợn tròn, miệng há hốc, chẳng hiểu mình đang tỉnh hay mơ, bụng nghĩ: quái lạ, mụ vợ vốn tự coi mình xuất thân danh giá “ lá ngọc cành vàng ” có bao giờ chịu động chân mó tay vào những việc “ hạ đẳng ” nặng nhọc, bây giờ sao chịu làm thân phận “ Ô sin ” thế này? Chưa kịp mở miệng hỏi, thì Lý Phượng Lam cất giọng lạnh lùng: “Anh có phải là Lâm Khởi Trường không? Tôi là Vương Mỹ Na, tuần trước anh đã bức vợ phải nhảy lầu tự sát, chị ta không hề hấn gì nhưng báo hại đã đè chết tôi. Bây giờ chồng tôi hiện đang bệnh dạ dày bộc phát phải nằm viện, để lại nhà đứa con 6 tuổi của tôi chẳng người trông nom, đành phải gọi nhờ vợ anh trông chừng đỡ đần”. Điều khiến Lâm Khởi Trường kinh hoàng hơn nữa là Lý Phượng Lam không nói giọng Tứ Xuyên quê hương, mà nói được một câu tiếng Thượng Hải quê gốc Vương Mỹ Na, trong khi vợ anh học mãi mà không thể nói được một câu tiếng tiếng Thượng Hải cho lưu loát. Chẳng lẽ hồn ma của Vương Mỹ Na đã nhập vào cơ thể bằng xương bằng thịt của Lý Phượng Lam? Nghĩ tới đó anh ta tá hoả quay đầu chạy bán sống bán chết.
Câu chuyện “ma nhập” mượn xác hoàn hồn ấy lan truyền khắp Thượng Hải, khiến mọi người sởn gai ốc, dựng tóc gáy. Bạn đọc thân mến, nếu bạn không tin xin hãy đến hỏi: Ủy ban khu phố đường Nam Kinh, Thượng Hải sẽ rõ.
BÙI HỮU CƯỜNG
( Dịch theo “ Story Teller ”
Hội Văn nghệ Thượng Hải – TQ )
Comment