con-nguoi-gap-nhau-boi-chu-duyen-yeu-va-song-voi-nhau-boi-chu-no
Con người gặp nhau bởi chữ “duyên”, yêu và sống với nhau bởi chữ “nợ”
- bởi map --
- 06/05/2016
Trong suốt cuộc đời, ta sẽ gặp hàng nghìn, hàng vạn loại người – đó gọi là nhân duyên. Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có “duyên” là đủ, nhưng để tiếp tục yêu và ở bên cạnh một người thì nhất định phải có “nợ”.
Cuộc sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Kiếp này nối tiếp kiếp khác, thừa hưởng và kế thừa lẫn nhau. Con người gặp nhau là bởi chữ DUYÊN, sống và yêu nhau là bởi chữ NỢ. Và nhân duyên trong đời người thường xảy ra ba giai đoạn:
Giai đoạn đầu tiên: Yêu bất chấp
Khi người ta gặp nhau bằng tình yêu, giai đoạn này thường xảy ra khi mình còn trẻ trung yêu đời, ngây thơ, phơi phới. Kiểu như lời bài hát: “Không cần biết em là ai, không cần biết em từ đâu, không cần biết em ngày sau, yêu em khi chỉ biết đó là em”. Đây là một dạng dễ thương nhất của tình yêu, bên nhau vì yêu nhau, không so sánh, không chọn lựa, không vì bất cứ lí do gì ngoài tình yêu. Tình yêu này thường đi kèm với nhiều cung bậc cảm xúc, lúc vui, lúc buồn, lúc điên điên. Khi yêu người ta thường hay sống thiếu thực tế và cùng nhau làm rất nhiều điều điên rồ lẫn lãng mạn, như ăn tối dưới ánh nến, cùng nhau ngắm hoàng hôn, đi du lịch cùng nhau, mơ mộng viễn vông chuyện này chuyện nọ. Nói chung là rất thú vị nhưng mà cũng mệt tim.
Đây như một dạng trả “nghiệp” cho kiếp trước, vì kể cả khi hai người cùng lúc yêu nhau, vẫn chưa chắc có được hạnh phúc, cứ phải giận hờn, ghen tuông, gây gổ, hiểu lầm… để trong niềm hạnh phúc đó lại chứa đầy thương đau. Bi kịch hơn là một dạng tình yêu theo kiểu chạy theo một người không yêu mình, mà cứ hi vọng là rồi sự chân thành sẽ làm người ta cảm động. Tình yêu này thường đi kèm với rất nhiều điều, lúc hạnh phúc, lúc hân hoan, lúc đau khổ, dằn vặt, mà nhiều nhất có lẽ là đớn đau, nhưng mà người ta ngốc nghếch vẫn gọi đó là tình yêu. Nói chung giai đoạn yêu nhau vì tình yêu này, là một dạng tự tra tấn, tự hành xác trong niềm vui mà ai cũng cương quyết phải trải nghiệm cho bằng được. May mắn là sau những trải nghiệm đó, người ta lại hiểu được nhiều hơn, trưởng thành hơn, sâu sắc hơn, nhân sinh quan rộng mở hơn, đó là do tình yêu đã dạy cho chúng ta.
Giai đoạn thứ 2: Chọn lựa
Giai đoạn này là khi người ta đã mệt mỏi và chai sạn với tình yêu. Người ta khi cũng không còn trẻ nữa, đã trải qua quá nhiều biến cố trong cuộc đời, đã tạo dựng được một vị trí trong sự nghiệp. Người ta sống lí trí hơn, không tìm kiếm tình yêu nữa, mà tìm kiếm một người phù hợp với mình. Người ta đưa ra nhiều yêu cầu, như phải yêu một người cùng nền tảng giáo dục, môn đăng hộ đối, cùng sở thích, cùng thói quen, cùng chí hướng, có thể bổ sung cho nhau. Nói chung là cái list yêu cầu nó dài lắm. Bởi khi không có tình yêu thì cái gì nó cũng phải là điều kiện, người ta không còn sống vì nhau, không hi sinh vì nhau, mà chỉ có điều kiện với điều kiện. Người ta sẽ khó lòng bước vào một mối quan hệ, nhưng lại rất dễ dàng để buông tay. Sợi dây liên kết lúc đó mới thật mong manh, tình yêu khi đó mới thật dễ vỡ tan.
Giai đoạn thứ 3: là hậu của giai đoạn thứ 2
Đó là khi cho dù có yêu một người đến chết đi sống lại, bạn vẫn không thể có được kết cục có hậu. Có thể vì nhiều lý do, không hẳn vì hết yêu, chỉ đơn giản là không thể bên nhau được nữa, người ta gọi đó là vì không còn duyên phận để đi tiếp.
Đó là khi bạn phát điên lên, khóc hết nước mắt, đập bàn hàng ngàn lần, sao mình không thể lấy được người mình yêu?? Mà vẫn phải chấp nhận trong vô vọng.
Đó là khi, có thể xung quanh bạn có nhiều người theo đuổi, nhưng đến đúng lúc đó, ngoảnh lại chỉ là người đó, người có thể đã chờ mình từ rất lâu, người có thể là mới vừa gặp, nhanh như một giấc mơ. Chỉ có bạn thì vẫn ngơ ngác.
Duyên phận chính là khi, người đó có thể không giống với bất cứ điều gì mà bạn tưởng tượng, khác biệt, xa lạ, kể cả việc không cùng chung một thế giới, không cùng chung một nền tảng, không cùng chung giấc mơ, không cùng chung phong cách sống, tệ hơn tất cả những gì bạn từng hình dung. Chỉ có điều người ta đã cố gắng để làm mọi điều vì bạn. Hoặc khi bạn thấy mình rất bình thường, nhưng tình cờ lại được một người cực kì tài giỏi và tốt bụng yêu thương quý mến, đó là phước duyên.
Giống như người đàn ông lúc còn trẻ chỉ theo đuổi và yêu thích những cô gái đẹp, nhưng một ngày đùng một cái anh lấy về nhà người vợ hoàn toàn không đúng “chuẩn” của mình. Cô ấy không xinh, không giỏi, không giàu, và có thể kể cả anh không yêu. Anh hoàn toàn có thể chọn một người khác tốt hơn. Nhưng anh không làm thế, anh chọn cách ở lại, chỉ đơn giản vì có một lúc tình cờ anh gặp khó khăn, cô đã ở bên anh đúng lúc đó, chính xác thời điểm đó.
Đúng theo kiểu nhiều khi ra đường bạn thấy một người phụ nữ không xinh lại đi bên cạnh một người đàn ông thành đạt hào hoa, hay một người đàn ông bình thường lại có một người vợ giỏi giang xinh đẹp.
Và duyên phận đó có thể là phước duyên nhưng cũng có thể là bạc duyên. Tùy theo phước đức của mỗi người mà ta nhận được, chứ không phải vì bạn là ai, không phải bạn đòi hỏi mà được.
Đó là khi bạn tự hỏi hàng ngàn lần sao mình làm như vậy?? Và vẫn ngơ ngác, chưa hoàn hồn, và cho dù như vậy, bạn đã đứng ở trước ngưỡng cửa, mọi thứ đã được xếp đặt cho bạn, một cuộc hôn nhân, chỉ một bước nữa là bạn sẽ hoàn toàn bước vào con đường đó, con đường mà mình chưa bao giờ biết. Và cho dù bạn đứng đó, ngoan cố không vào, nhưng số phận lúc nào cũng có cách để buộc bạn phải chấp nhận.
Ngày trước, bạn có thể bướng bỉnh, ngang tàng với người yêu bạn, anh ấy chiều bạn, anh ấy nhường bạn. Nhưng với số phận, với duyên phận trời định, càng cá tính mạnh, càng ngang tàng chống đối sẽ càng mệt mỏi thêm.
Đến một lúc bạn nhận ra chả có cách nào để quyết định được duyên phận, quyết định được người ở bên cạnh mình. Nhân duyên do trời định, điều có thể quyết định đó là thái độ sống của chính mình, quyết định con người bạn trở thành, quyết định cách nuôi dạy con cái để hi vọng con bạn sẽ lớn lên và là những đứa trẻ thật tuyệt vời. Y chang cái cách mà mẹ bạn đã nuôi dạy bạn. Vì dù sao chăng nữa, số phận vẫn luôn luôn là ẩn số, ai mà biết trước được đến cuối cùng nó sẽ là điều gì có phải không?
TAMTHUC
Comment