nha-ngoai-cam-nguyen-ngoc-hoai
Nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hoài
- bởi map --
- 09/01/2013
Nguyễn Ngọc Hoài là một trong 10 nhà ngoại cảm xuất sắc nhất trong 10 năm 1997-2007, đã được các tổ chức của Việt Nam là Liên hiệp Khoa học UIA, Viện Khoa học Hình sự (Bộ Công an), Trung tâm Bảo tồn văn hóa nghệ thuật truyền thống (Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam) tặng bằng khen ngày 21 tháng 7 năm 2007.
Chị Nguyễn Ngọc Hoài sinh năm 1965, quê ở Thái Bình, sinh ra và lớn lên ở tỉnh Điện Biên. Vợ Chồng chị với ba đứa con ngoan ngoãn sống trong một gia đình hạnh phúc. Chị người nhỏ nhắn, mảnh mai, tính tình điềm đạm, cởi mở dễ gần. Trông chị chẳng có gì khác biệt với những người phụ nữ cùng trang lứa. Cuộc sống của chị và gia đình chị cũng bình dị như mọi gia đình khác. Ngoài công việc tâm linh bận rộn tổn hao nhiều sức lực, trí tuệ chị còn phải lo làm tròn chức phận làm vợ, làm mẹ của người phụ nữ trong gia đình.
Chị không theo đạo nào cả. Việc chị trở thành nhà ngoại cảm cũng chẳng có gì là li kỳ, bí hiểm, chị cũng chẳng chết đi sống lại như một số nhà ngoại cảm khác. Song con đường trở thành nhà ngoại cảm của chị cũng đầy gian truân, vất vả, chẳng dễ dàng chút nào. Cách đây 8 năm, khởi đầu chị phải đến tận nơi mới tìm được mộ, chị không đi thì bị ốm. Có không ít lần chị phải mang theo cả con nhỏ lên núi cao rừng rậm tìm mộ hàng nửa tháng liền dưới trời mùa đông giá rét như cắt thịt hay mùa hè nắng nóng như đổ lửa, với những cơn mưa nguồn bất chợt, với vắt và muỗi rừng nhiều vô kể, đó là chưa kể đến những nguy hiểm luôn rình rập như thú dữ, rắn độc, lở núi… Vượt qua được những thử thách đó, khả năng ngoại cảm của chị càng ngày càng được nâng cao, phong phú và hiệu quả hơn. Từ khi có khả năng ngoại cảm cơ thể và sức khỏe của chị vẫn bình thường chỉ thỉnh thoảng chị bị những cơn đau nhức xương ghê gớm nhưng chỉ kéo dài vài giờ, sau lại tự nhiên khỏi.
Với khả năng ngoại cảm đã được thực tế chứng minh, cách đây vài năm từ thành phố Điện Biên xa xôi chị được mời về Thủ đô làm việc tại Liên hiệp Khoa học Công nghệ Tin học ứng dụng (UIA) và Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người.
Trong cuộc sống thường nhật cũng như khi làm việc chị không xưng là “Cậu” này, “Cô” nọ, “Thầy” kia… mà chị xưng hô tùy theo lứa tuổi rất thân mật, gần gũi và lễ phép. Chị xưng chị với người ít tuổi hơn, xưng em với người hơn tuổi, xưng cháu đối với người đáng tuổi chú, bác… Chị ứng xử với mọi người rất có văn hóa, lịch sự, chân thành và thẳng thắn. Cách làm việc của chị cũng chẳng có gì khác thường, chị không nhảy đồng múa may quay cuồng hay lầm rầm khấn vái như các thầy, cô khác. Đầu giờ chị thắp hương và vái một vài vái, rồi ngồi vào bàn giấy làm việc. Trên bàn làm việc của chị chỉ có giấy, bút, tài liệu và điện thoại. Khách đến tìm mộ, hỏi những vướng mắc về phần Âm thường mang lễ tùy tâm, cứ tự động đặt lên bàn lễ, chị chẳng cần biết nhiều hay ít. Chị đối xử với ai cũng như ai, không phân biệt sang hèn, không thành kiến với quá khứ của người chết và người đi tìm mộ. Chị thường quan tâm và tạo mọi điều kiện thuận lợi cho những người già cả, những người có hoàn cảnh khó khăn… Nếu có ai đó đặt vấn đề nhờ chị giúp, tốn kém bao nhiêu cũng xin đáp ứng thì chị từ chối ngay. Trái lại, đối với những người có tâm chị giúp đỡ rất tận tình, không đòi hỏi bất cứ một điều kiện gì. Trường hợp ai đó đến lượt làm xong phần thủ tục (ghi họ tên địa chỉ người đi tìm, quan hệ với người cần tìm, họ tên, quê quán người mất…) mà chị bảo không thấy vong về, chị nói hoàn cảnh gia đình của vong toàn sai cả hoặc nói đúng dưới 70% thì chị sẽ không vẽ sơ đồ, không hướng dẫn tìm mộ, có nài nỉ chị cũng vô ích vì không chắc chắn chị không bao giờ hướng dẫn bừa. Lương tâm luôn nhắc nhở chị điều đó, sự thận trọng là một trong những nguyên tắc làm việc của chị. Chính vì vậy ai không được việc cũng vui lòng. Thực tế cho thấy những trường hợp tìm mộ mà chị đã vẽ được sơ đồ thì hầu như đều tìm thấy, chỉ có điều là dễ hay khó, nhanh hay chậm và người đi tìm có lòng tin và quyết tâm hay không. Trường hợp chị vẽ được sơ đồ nhưng không tìm thấy mộ cũng có, nhưng không nhiều. Sơ đồ chị vẽ ra một cách vô thức, chị cũng không giải thích được tại sao lại vẽ ra sơ đồ với những địa danh như vậy, một thế lực vô hình điều khiển chị vẽ. Sơ đồ có thể không chuẩn xác 100%, nhưng những nét cơ bản thì không thể sai được. Những chi tiết chưa chuẩn xác sẽ được điều chỉnh trong quá trình chị hướng dẫn tìm mộ qua điện thoại. Điều đáng chú ý là hầu hết các sơ đồ chị vẽ ra chỉ có tên một địa danh cụ thể làm mốc, còn lại là những con đường, dòng sông, dòng suối hay những cây cối, nhà cửa, làng xóm… được chị xác định làm vật chuẩn theo các hướng Đông, Tây, Nam, Bắc với những cự ly khá chính xác… Tìm được đến địa danh đó, chị sẽ hướng dẫn tiếp hoặc phần Âm xui khiến có người hoặc con vật dẫn đi hoặc tự tìm đến được những vị trí vẽ trên sơ đồ.
Là một người có tâm, có đức, lại chịu khó tìm tòi, học hỏi, rèn luyện, nếu được tạo điều kiện thuận lợi thì trong tương lai có thể khả năng ngoại cảm của chị sẽ tiến rất xa.
Comment