No icon

chuyen-kho-tin-ve-luan-hoi-cau-be-tu-nhan-rang-kiep-truoc-minh-la-mot-con-ran

Chuyện khó tin về luân hồi: Cậu bé tự nhận rằng kiếp trước mình là… một con rắn

Đó là một trong những trường hợp luân hồi khó tin nhất từng được tiến sĩ Jim B. Tucker ghi chép trong cuốn sách nổi tiếng của ông.

Tiến sĩ Jim Tucker đã được học từ một chuyên gia kỳ cựu trong lĩnh vực luân hồi. Bậc tiền bối của ông là nhà nghiên cứu luân hồi của trường Đại học Virginia, Tiến sĩ Ian Stevenson (1918–2007), người đã nhận được sự kính trọng của cộng đồng khoa học Mỹ vì những phân tích nghiêm túc, ngay cả khi ông có thể chưa thuyết phục được mọi người rằng luân hồi thực sự tồn tại.

Câu chuyện về cậu bé Dalawong ở Thái Lan

Khi mới 3 tuổi, cậu bé Dalawong đã nhớ lại các kiếp trước của mình. Dalawong kể rằng cậu từng là một con nai, sau khi bị người thợ săn giết chết, cậu lại chuyển sinh thành con rắn lớn. Một ngày, người họ hàng tên là Hiew đến tham dự bữa tiệc ở gần gia đình của Dalawong. Đây cũng là lần đầu tiên Dalawong và mẹ gặp mặt người họ hàng này. Ngay khi mới nhìn thấy Hiew, cậu bé 3 tuổi đột nhiên trở nên trở nên giận dữ và tìm mọi thứ có thể để “tấn công” người đàn ông này. Dalawong kể rằng, khi còn là một con rắn, chính ông Hiew đã giết chết cậu để bảo vệ hai con chó nuôi của ông. Tất cả những chi tiết trong câu chuyện của Dalawong đều được ông Hiew xác nhận là hoàn toàn chính xác – từ thời gian, địa điểm, cho đến diễn biến câu chuyện. Sau khi chết đi, linh hồn con rắn có thể nhìn thấy người cha tương lai của mình. Nó nghĩ rằng người đàn ông ấy tốt bụng hơn cả so với những kẻ khác đang thưởng thức món thịt rắn vào lúc đó. “Con rắn” Dalawong liền đi theo ông về nhà và tiến nhập vào cơ thể của vợ ông.

Theo lời kể từ cha của Dalawong, khi gặp ông Hiew, cậu bé đã chạm lên vai trái của ông và nói rằng đây là vị trí vết cắn của con rắn ngày xưa. Quả thực, ông Hiew từng có vết sẹo do rắn cắn trên vai trái. Thật khó để lý giải tại sao Dalawong có thể biết điều này, mặc dù cậu bé mới 3 tuổi và chưa từng nghe ai kể về sự việc đó.

Sau đó, Dalawong đã vượt qua nỗi oán hận ban đầu và trở lại thân thiện với ông Hiew. Cậu bé nói rằng, được làm người là điều tuyêt vời hơn nhiều so với việc làm một con rắn. Chính vì nỗi thương cảm này mà khi lớn lên, Dalawong đã bắt đầu giết hại loài rắn, bởi cậu cho rằng những sinh mệnh phải mang thân rắn đều thật đáng thương.

Khoảng 20 năm sau khi câu chuyện của Dalawong được công bố, Dalawong vẫn không quên kiếp rắn trước đây của mình. Cứ hai tháng một lần, cậu lại đến thăm chiếc hang nơi con rắn ngày xưa bị giết, và ngồi thiền tại đó. Thiền định giúp cậu hiểu hơn về các loại thảo dược có khả năng chữa bệnh. Dần dần, người dân trong làng tín nhiệm và coi Dalawong là thầy thuốc của họ.

Điều đặc biệt là khi sinh ra, Dalawong đã mắc một căn bệnh về da khiến cho cơ thể cậu, đặc biệt là phần nửa thân dưới, được bao phủ bằng các lớp vảy. Người ta nói rằng triệu chứng đó khiến Dalawong có làn da giống như “da rắn”, một dấu hiệu về kiếp sống trước đây.

Cuốn sách về luân hồi của Jim Tucker kể lại trường hợp Dalawong (Ảnh: Amazon)
Cuốn sách về luân hồi của Jim Tucker kể lại trường hợp Dalawong (Ảnh: Amazon)

Câu chuyện của Dalawong được điều tra lần đầu bởi Francis Story, một nhà nghiên cứu về luân hồi tại Đại học Virginia, đồng thời là cộng sự của Tiến sĩ Ian Stevenson. Nhiều công trình của hai nhà nghiên cứu, sau đó, đã được Jim Tucker tiếp nối và trình bày trong cuốn sách “Return to Life: Extraordinary Cases of Children Who Remember Past Lives.” (tạm dịch: ‘Trở lại cuộc sống: Những trường hợp phi thường về các trẻ em nhớ lại tiền kiếp’).

Nguồn:http://www.daikynguyenvn.com/khoa-hoc-cong-nghe/chuyen-kho-tin-ve-luan-hoi-cau-be-tu-nhan-rang-kiep-truoc-minh-la-mot-con-ran.html

Comment