Vi– –hṛ đi chung với nhau lập thành nghĩa phân phối. Tuy nhiên, những từ được tạo nên từ các thành tố này thông thường được mở rộng ý nghĩa trong khi sử dụng: phân phối chính mình trong không gian tức là đi lang thang, kinh hành, tản bộ; còn phân phối chính mình theo thời gian tức là trải qua và do đó là trú. Các nghĩa đối lập ở đây hình thành từ các thành tố căn bản giống nhau, thường thì chúng ta không nghĩ rằng hành động đi giống như hành động ở. Vấn đề ở đây bao gồm 2 yếu tố, nghĩa gốc của các thành tố căn bản, và lối sử dụng thông lệ tạo thành toàn bộ các từ.
Để tạo thành viharati (vi–har–a–ti), hṛ mở rộng thành har; –a– là một thành phần tạo nên yếu tố hiện tại, –ti là một dấu chức năng nó mang yếu tố chủ từ người ấy, hoặc nó khi cần thiết. Từ sma đứng sau viharati đã bàn trong bài học trước. Điều này tạo nên một bối cảnh được xác lập trong thời hiện tại và quay về quá khứ.
Comment