Vũ trụ chứa đầy những điều bí ẩn và thách đố tri thức của nhân loại. Bộ sưu tập những câu chuyện “Khoa học Huyền bí” của Thời báo Đại Kỷ Nguyên về những hiện tượng lạ thường đã kích thích trí tưởng tượng và mở ra những khả năng chưa từng mơ tới. Chúng có thật hay không? Điều đó tùy bạn quyết định!
Vào ngày 9/2/1855, tại hạt Devon, Anh, người dân địa phương đã rất bối rối khi phát hiện thấy các dấu chân kỳ lạ trên tuyết—dấu chân khác với bất kể loài động vật nào họ từng nhìn thấy trước đây. Khi các nhóm dân cư từ nhiều thôn làng trải khắp trong phạm vi từ 40 đến 100 dặm lần theo các dấu chân này, sự hiếu kỳ ban đầu đã nhanh chóng chuyển thành sự kinh hãi.
Các dấu chân dài 10-13 cm với hình dạng móng guốc chẻ đôi đã xuất hiện dọc theo các bức tường, ngang qua mái nhà, từ một bên mặt này sang mặt bên kia không thể lý giải được. Các dấu chân dường như chỉ chạm rất nhẹ trên mặt tuyết, như thể chúng bị nóng và khô trên cả quãng đường đi qua. Tại nhiều nơi, các dấu chân dường như biến mất, và chỉ xuất hiện sau đó một quãng, như thể sinh vật tạo ra chúng đã bay qua một quãng ngắn. Các dấu chân theo hàng một cho thấy đây là một loài sinh vật có hai chân.
Ở một số thôn làng, dường như sinh vật tạo ra những dấu chân này đã ghé thăm từng ngôi nhà.
Đây có phải là động vật, hay là một trường hợp rối loạn phân ly tập thể, hoặc là trò quỷ của một kẻ oái ăm nào đó? Hay đây chính là do ma quỷ như rất nhiều người tin? Không ai biết chắc điều này. Chúng ta hãy cùng nhìn vào các sự kiện, bằng chứng, và các khả năng có thể xảy ra.
Cuộc điều tra hiện đại bao quát nhất của cái gọi là vết chân của Quỷ đã được tiến hành bởi Mike Dash, biên tập viên tờ Fortean Times (tạp chí chuyên về các hiện tượng siêu thường). Ông đã thu thập tất cả tài liệu chính (hồi ký, văn kiện chính thức, lời phỏng vấn từ nhân chứng) có được, bao gồm hình phác dấu chân do các nhân chứng vẽ lại, những lời thuật lại được thu thập bởi Đức cha H.T. Ellacombe, mục sư của giáo xứ Clyst St. George ở quận East Devon từ 1850 tới 1885, các bài báo cùng thời gian, và nhiều thứ khác.
Ông đã viết trong một bản thảo có tựa đề “Dấu Chân của Quỷ”: “Nhìn chung đa số người dân, những người lẽ ra phải quen thuộc với đủ loại dấu chân ở khu vực địa phương, đều rất bối rối và thậm chí còn sợ hãi trong nhiều trường hợp trước những dấu chân này cũng như những nơi mà chúng được phát hiện.”
Dù vậy, dường như ít nhất một vài trong số các ‘dấu chân của Quỷ’ có thể là do động vật. Cái đêm ngày 8/2 là một đêm giá rét bất thường nhưng đã xảy ra hiện tượng băng tan trên một phần con đường. Tuyết tan một ít, rồi lại đóng băng trở lại khi nhiệt độ hạ xuống một lần nữa. Tình trạng thời tiết này có thể làm biến dạng các dấu chân động vật, và một số dấu chân có thể là của những con thỏ rừng khi chúng nhảy trên mặt tuyết (hai chân sau có thể để lại các dấu chân dễ bị nhầm lẫn với dấu móng guốc chẻ đôi hàng một), hoặc một số loài động vật nhỏ khác. Dấu móng cũng đã được nhìn thấy trong một trong số những dấu chân trên, cho thấy đây là bàn chân của động vật nhỏ chứ không phải móng guốc. Trong một trường hợp, dấu chân xuất hiện dọc theo một ống cống thoát nước có đường kính 15 cm. Nhưng, một số dấu chân khác dường như không phù hợp với cách lý giải này, và có thể dấu chân của các loài động vật thông thường được tìm thấy lẫn cùng với các dấu chân bí ẩn.
Ở Exmouth, một thị trấn cảng ở East Devon, một nhân chứng tên W. Courthope Forman đã nói: “Các dấu chân xuất hiện từ khu vườn đằng trước đến cách căn nhà khoảng một vài feet rồi dừng lại đột ngột, và bắt đầu xuất hiện lại ở đằng sau cách căn nhà cũng một vài feet. ”Những người khác cũng đưa ra các lời bình luận tương tự về các dấu chân xuất hiện ngang bức tường khu vườn và các vật khác. Trong một trường hợp, các dấu chân ngừng lại ở một bên của một đống cỏ khô và xuất hiện trở lại ở phía bên kia mà không để lại dấu vết nào trên đống cỏ mà lẽ ra phải có khi di chuyển qua nó. Dash viết: “Vấn đề thật sự trong việc đánh giá tất cả các báo cáo về các dấu chân tìm thấy ở các địa điểm lạ là tình trạng thiếu hụt các mô tả đầy đủ về hoàn cảnh chính xác của chúng.”
Hai nhân chứng là Đức cha J.J. Rowe và R.H. Busk đã kể lại việc họ lần theo các dấu vết cùng với đàn chó săn. R.H. Busk nói, “Cuối cùng, trong một khu rừng, lũ chó săn đã trở lại và sủa mạnh trong sợ hãi.” Rowe nói: “Tình trạng của lũ chó săn … Tôi nhớ rất rõ cảnh tượng đó.” Một người đàn ông khác lần theo dấu chân đã phát hiện được một con cóc ở đoạn cuối, dù không chắc là một con cóc có thể tạo ra những dấu vết như vậy hay không.
Dingwall tiếp tục: “Ông nhận ra chúng hoàn toàn vô lý. Vì đây là một sinh vật hai chân với các dấu chân hình móng guốc, bắt đầu xuất hiện ngay bên dưới một cái dốc thẳng đứng trên một bãi biển khép kín và kết thúc ở chỗ nước biển. Nhưng không hề thấy có dấu chân quay trở lại.” Dingwall đã hỏi Wilson rằng có khả thi không nếu loài động vật, hay bất cứ thứ gì đã tạo nên các dấu chân này, đã lội sang bên phải hoặc bên trái ở dưới biển và quay trở lại bờ ở nơi khác. “Nhưng dựa theo các bức ảnh chụp của ông Wilson, bãi biển này là tương đối hẹp, hoàn toàn bao bọc bởi các mũi đá ở cả hai bên.”
Vào mùa đông năm 1957, Lynda Hanson đã phát hiện thấy các dấu chân móng guốc trong vườn nhà của cha mẹ của bà. Trong một bức thư gửi đến tổng biên tập tạp chí Fortean Times Bob Rickard, bà cho biết vào lúc đó trời đổ tuyết dày khoảng một inch vào ban đêm và buổi sáng hôm sau bà đã phát hiện thấy chúng, “dấu chân có hình dạng của một móng guốc chẻ đôi, rộng 10 cm, với hai dấu chân móng guốc cách nhau khoảng 30 cm, dọc theo một đường thẳng và biến mất ở giữa khu vườn.”
Bà cho hay có thể nhìn thấy rõ bề mặt lớp bê tông khô nơi dấu chân để lại, khác với dấu chân của người hay động vật là chúng sẽ để lại trên bề mặt một lớp tuyết bị nén.
Vào năm 2009, nhân viên chính phủ đã nghỉ hưu Jill Wade ở khu vực North Devon đã tỉnh dậy và phát hiện thấy các dấu chân dài khoảng 13 cm, với một sải chân dài khoảng 28–43 cm trong vườn nhà. Cô đã gọi cho các chuyên gia đến khám nghiệm. Nhà động vật học Graham Inglis trao đổi với tờ Telegraph như sau: “Đối với tôi đây chắc hẳn là lần đầu. Các dấu chân khá kỳ lạ, nhưng chúng không phải là của quỷ … Cá nhân tôi cho rằng chúng thuộc về một con thỏ hay thỏ rừng, nhưng dù sao một cuộc tranh luận mang tính học thuật vẫn nổ ra xoay quanh chủ đề này.”
Những lời giải thích khác cho các dấu chân ở Devon—như một con kangaroo sổ lồng, một dây xích treo trên một quả khí cầu thời tiết, và nhiều hơn nữa—đã được nêu lên rồi bị bác bỏ hoặc bị coi là không mấy khả thi từ các góc độ khác nhau. Bất kể những lời giải thích này có vẻ khó tin ra sao, thì vẫn rất khó để thừa nhận hoặc phủ nhận chúng một cách chắc chắn. Nhưng chắc chắn có thứ gì đó bất thường đã xảy ra ở hạt Devon, Anh vào cái đêm 8/2/1855.
Bởi Tara MacIsaac, Epoch Times
Biên dịch: Phastacook
Nguồn:http://www.daikynguyenvn.com/khoa-hoc-cong-nghe/phat-hien-dau-chan-cua-quy-tren-tuyet.html