Bệnh canh châu ( dân gian vẫn gọi là bệnh cảnh châu ) là bệnh mà trẻ bị canh châu hay mắc phải vào mùa đông, nhất là dịp giáp tết này
Các bạn xem bài viết này nhé, rồi có những cách trị bệnh canh châu cho con mình, chú ý rằng trẻ mới bị nhẹ thì chỉ nổi những vết đỏ to khắp người nhé
Cách trị bệnh canh châu theo dân gian: Đầu tiên là không tắm cho trẻ khi thấy trẻ bị canh châu vì khi tắm các vết đỏ lan rất nhanh chóng.
Bạn lấy cây canh châu về, ngắt những cành có lá cho vào nồi đun sôi 1 lát, sau đó để nguội(hơi ấm), cho trẻ uống 1 chút nước. Các bạn lấy thân và lá tươi hoặc khô đều được cho vào bếp đốt cho trẻ ngồi cạnh bếp, cho khói của cây canh châu khi đốt vao người bé.
Làm vài lần như vậy thì canh châu sẽ tự bay đi và trẻ lại trắng trẻo như bình thường.
Cách chữa bệnh canh châu này là hay được dùng nhất trong dân gian
Còn một điều nữa là hạt mùi cũng có tác dụng chữa bệnh sởi nhé các bạn
Lòng bàn tay khi bị canh châu
Nếu nặng hơn bệnh canh chau như sau
Canh châu, Chanh châu, Quanh châu – Sageretia theezans (L.) Brongn,. thuộc họ Táo ta – Rhamnaceae.
Mô tả: Cây nhỏ phân cành nhiều, các nhánh có gai. Lá hình trái xoan hay bầu dục, tròn hay gần tròn ở gốc, có mũi, hơi có răng, dài 2-10cm, rộng 8-35mm. Hoa xếp từng nhóm 1-4 cái thành bông ở nách lá hay ở ngọn. Quả hình cầu, đường kính 4-6mm, nạc, màu đen đen, kèm theo vòi nhuỵ và các lá đài tồn tại. Hạt 1-3, lồi ở mặt lưng, có vỏ ngoài nhẵn, bóng, màu xám sáng.
Ra hoa tháng 7-10, kết quả tháng 12-3.
Bộ phận dùng: Lá, cành và rễ – Folium, Ramulus et Radix Sageretiae.
Nơi sống và thu hái: Loài phân bố ở Ấn Độ, Trung Quốc, Việt Nam. Ở nước ta, cây mọc ven rừng, dọc theo bờ suối nơi nhiều cát ẩm, đất sâu, xen với các loại cây bụi khác. Có khi trồng quanh vườn làm hàng rào. Thường gây trồng bằng cành giâm. Người ta thường thu hái lá tươi hoặc lấy cành lá vào mùa xuân hạ; thu hái rễ vào mùa thu đông đem phơi hay sấy khô.
Tính vị, tác dụng của cây canh châu: Vị đắng hơi chua, tính mát; có tác dụng lương huyết, thanh nhiệt, giải độc.
Công dụng, chỉ định và phối hợp: Quả ăn được, có vị chua hơi ngọt. Lá non nấu canh ăn được. Lá thường dùng riêng hoặc phối hợp với lá Vối làm nước uống thay trà, vừa giải khát, vừa phòng bệnh sởi đậu. Canh châu đã được sử dụng làm thuốc từ lâu ở nước ta. Tuệ Tĩnh sử dụng nó với tên Xích chu đằng làm thuốc đắp vết thương tên đạn. Hải Thượng Lãn Ông dùng Canh châu chữa sưng mặt, sưng mình, đậu sởi, chữa tắc tia sữa hoặc chữa lở loét không ra da gom miệng, chữa bị thương sai khớp bong gân và mụn nhọt.
Ngày nay, chúng ta vẫn sử dụng cây này làm thuốc chữa ban sởi, đậu mùa, dư độc không phát ra được, kiết lỵ, dùng ngoài chữa lở, ghẻ.
Thường dùng 10-20g rễ khô hoặc cành lá khô sắc nước uống; dùng ngoài lấy lá tươi nấu nước tắm hoặc giã đắp.
Đơn thuốc:
1. Chữa lở loét không ra da gom miệng: Lá Canh châu, lá Đuôi tôm, lượng bằng nhau, Đinh hương 1 nụ, giã nhỏ đắp vào (Bách gia trân tàng).
2. Chữa trẻ em bị bệnh sởi, sốt ho, khát nước: Canh châu (Cành và lá) 20g, Tầm gửi cây khế 18g, Sắn dây 12g, Cam thảo dây 8g, Hương nhu 8g, Hoắc hương 8g, sắc với 400ml nước, còn 200ml, chia 2 lần uống trong ngày.
3. Chữa ngứa lở ngoài da, mụn nhọt: Cành châu 24g, Hạ khô thảo 20g, Bồ công anh 20g. Rễ cỏ xước 20g, Lá đơn đỏ 10g, sắc và uống như trên.
4. Sởi chậm mọc: rễ canh châu 30g (hoặc lá 40g) thái mỏng, với 300ml nước sắc uống trong ngày chia làm 3 lần uống.
Ghi chú: Người tỳ vị hư hàn, đại tiện lỏng, không nên dùng.
Các bạn cần cây canh châu hoặc thuốc chữa sở này thì liên hệ với Xuân Giao qua yahoo: tamthuc_com hoặc Mobile: 0984944365 nhé
Tác giả: Xuân Giao(sưu tầm)
TAMTHUC