Phước Điền (Puṇya-kṣetra: ruộng Phước) là mảnh ruộng hay sinh ra Phước Đức. Tức gieo rải hạt giống Bố Thí, Cúng Dường…ắt hay kết được quả trái Phước Đức, cho nên dùng đất ruộng làm ví dụ. Như khi Bố Thí thời người tiếp nhận sự Bố Thí được gọi là Ruộng Phước
_ Đại Trí Độ Luận, quyển 4 nói rằng: “Phật, Bích Chi Phật, A La Hán đều là ruộng Phước do vị ấy đã dứt hết phiền não không còn dư sót”
_Trung A Hàm, quyển 30, Kinh Phước Điền nói rằng: “Trong đời: người có học, người không Học hay giữ gìn thân miệng ý ngay thẳng chính đúng cũng trùng lấp như thế. Đấy là ruộng tốt, bố thí cho người ấy ắt được Phước lớn”
_ Kinh Chư Đức Phước Điền nói rằng: “Trong chúng Tăng, người có năm Đức gọi là ruộng Phước, dâng cúng sẽ được Phước, tiến đến có thể thành Phật. Thế nào là năm?
1_ Phát Tâm lìa Tục, ôm giữ Đạo
2_ Hủy bỏ sự ưa thích hình hài, mặc quần áo Pháp
3_ Cắt đứt hẳn sự thương yêu thân thuộc, không có ý ưa thích
4_ Vứt bỏ thân mệnh, tuân theo điều Thiện lành
5_ Chí cầu Đại Thừa, muốn cứu độ người
Do năm Đức này nên gọi là Ruộng Phước… đọc tiếp