NHÀ NGOẠI CẢM VŨ THỊ MINH NGHĨA
Vũ Thị Minh Nghĩa, thường được gọi là Năm Nghĩa, bước sang năm 2007 đến tuổi 56. Chị quê ở Thái Bình, con nhà nông, học hết lớp 7, ra phố sống chỉ biết làm đậu và nuôi lợn, nên bà con quen gọi là Nghĩa Đậu. Năm 1970, chị vào bộ đội, sau mấy năm lên đến quân hàm thiếu uý. Xuất ngũ sau năm 1975. Chồng chị cũng từng là lính lái xe Trường Sơn. Vợ chồng chị có bốn con, hai trai hai gái, chúng đều được học hành.
Theo lời chị kể, sau khi việc gia đình tạm ổn thì trong lòng chị dấy lên nỗi nhớ thương đồng đội khôn nguôi. Đêm đêm, chị rơi vào giấc ngủ một cách chập chờn. Lúc nào trong đầu chị cũng hiện ra những gì mà mình đã từng giáp mặt trong cuộc chiến đấu vô cùng ác liệt: cảnh anh em bị thương cụt tay, cụt chân, lòi ruột… cảnh các tử sĩ máu me đầy người, chân tay co quắp, không người vuốt mắt khi chôn cất… Chị thức khuya để xem các tiết mục “Nhắn tìm đồng đội”, rồi sau đó lên sân thượng ngồi hướng về phía Nam thương cảm và khóc…
Rồi chị lâm bệnh. Qua nhiều giấc mơ chị đã được tiếp xúc với một hình bòng tâm linh mà chị gọi một cách tôn kính là “Đức Ông” (Ông Thánh). Trong mơ, chị đã đề đạt 2 yêu cầu với Đức Ông nhằm cầu xin giúp đỡ: cho chị khả năng nhìn thấy hài cốt liệt sĩ dưới mặt đất và cho phép chị trở lại chiến trường xưa để tìm mộ đồng đội. Đức Ông đã đồng ý và để chị chết lâm sàng 12 giờ liền (có lẽ trong thời gian đó, Đức Ông thực hiện sự thanh lọc cơ thể của chị Năm Nghĩa cho phù hợp với khả năng ngoại cảm sau này).
Sau trận ốm, chị Năm Nghĩa như người ngớ ngẩn. Một số người thiếu thiện chí gọi chị là “Nghĩa Điên”. Được chồng con thông cảm và chi bộ Đảng đồng ý, chị một mình trở lại chiến trường xưa. Ngày ngày, chị khoác ba lô, cơm nắm, đi vào rừng tìm kiếm, đào bới để tìm hài cốt đồng đội. Công việc là tự chị nghĩ ra và làm, chẳng phải theo yêu cầu hay hợp đồng với ai, dù vất vả nhưng nhanh chóng có kết quả. Cách làm của chị cũng chưa từng có bao giờ: tìm hài cốt trước, hỏi tên tuổi và quê quán liệt sĩ sau, thông tin do chính các liệt sĩ cung cấp!
Vào thời gian đầu, bà Bảy Dung, một gia đình liệt sĩ ở Thủ Dầu Một (Bình Dương), để chị sử dụng riêng một ngôi nhà. Về sau, do hài cốt đưa về chưa tìm được người thân quá nhiều và để hết chỗ, cho nên chị phải mắc võng nằm trên lối đi chừa ra giữa nhà. Đến năm 1999, một người hảo tâm khác là ông Dũng đã giúp chị một khoảnh đất rộng và tài chính để lập ra nghĩa trang tình thương tại truông Bồng Bông, an táng tạm thời các hài cốt chưa liên hệ được với gia đình. Đến đầu năm 2000, số liệt sĩ yên nghỉ tạm tại nơi đây đã hơn 600 phần mộ, có xây bia ghi danh chu đáo. Có ngày đã tìm được 54 bộ hài cốt của một đại đội hy sinh năm 1964 trong địa đạo bị vùi lấp. Riêng đợt 27-7-2000, chị đã tìm được 79 hài cốt.
Những khả năng ngoại cảm của chị Năm Nghĩa có nét đặc trưng so với những nhà ngoại cảm khác. Cũng giống như nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng, chị có thể nghe được tiếng nói, nhìn thấy các vong linh và trao đổi với họ bằng lời. Ngoài ra, chị còn có khả năng chủ động “mời” vong linh nhập vào mình và trò chuyện một cách bình thường với nhiều người. Khả năng này của chị Năm Nghĩa có thể giúp ích rất nhiều cho các nhà nghiên cứu mong muốn đi sâu tìm hiểu các sinh thể vô hình nói riêng và thế giới tâm linh nói chung.
Địa chỉ: Số 72A, tổ 28, khu 2, đường Phạm Ngũ Lão, phường Hiệp Thành, thị xã Thủ Dầu Một, Bình Dương.
Điện thoại: 0903 616 818.