Linh Mục người Ấn độ được Thiên thần Hộ Thủ dẫn đi thăm Hoả Ngục, Luyện Ngục và Thiên đàng
Cha Jose Maniyangat hiện làm quản xứ Giáo xứ Công giáo Đức Mẹ Lòng Xót Thương ở Macclenny, Florida .
Đây là lời chứng của Ngài:
Tôi sinh ngày 16.07.1949 ở Kerala, Ấn Độ. Cha Mẹ tôi là ông bà Joseph và Theresa Manuyangat. Tôi là con cả trong 7 anh em : Jose, Maria, Theresa,Lissama, Zacharia, Valsa và Tom.
Khi lên 14, tôi gia nhập tiểu chủng viện Đức Maria ở Thiruvalla để bắt đầu đi tu làm linh mục. Bốn năm sau, tôi vào Giáo Hoàng Chủng Viện Thánh Giuse ở Alwaye,Kerala, để tiếp tục đào tạo làm linh mục.
Sau khi hoàn tất bảy năm triết học và thần học, tôi được truyền chức linh mục ngày 01.01.1975 và làm một thừa sai trong giáo phận Thiruvalla.
Chúa Nhật 14.04.1985, Lễ Lòng Chúa Xót Thương, tôi đi dâng Thánh Lễ tại một nhà thờ thuộc điểm truyền giáo ở phía Bắc Kerala và bị một tai nạn chí tử: tôi đang lái xe gắn máy,thì bị đâm đầu vào một chiếc xe jeep do một người đàn ông say khướt sau một lễ hội Ấn giáo, điều khiển. Tôi được đưa gấp vào bệnh viện cách đó khoảng 35 dặm. Trên đường đi, linh hồn tôi lìa khỏi xác và tôi đã cảm nghiệm cái chết. Tức khắc, tôi gặp Thiên Thần Hộ Thủ của tôi. Tôi nhìn thấy thân thể mình và những người đến mang tôi vào bệnh viện. Tôi nghe họ khóc và cầu nguyện cho tôi. Vào lúc ấy thiên thần của tôi nói với tôi :” Ta đến đem người vào thiên đàng, Chúa Giêsu muốn gặp người và nói chuyện với người”. Thiên thần cũng cho biết rằng dọc đường Ngài muốn chỉ cho tôi thấy Hoả Ngục và Luyện Ngục.
HOẢ NGỤC.
Trước hết, Thiên thần hộ tống tôi đến Hoả ngục. Thật là một cảnh tượng khủng khiếp! Tôi nhìn thấy Satan và ma qủy,một ngọn lửa không thể dập tắt khoảng 2.000 độ F, những con sâu bọ lúc nhúc, những con người gào thét và dẫy dụa, những kẻ khác đang bị lũ qủy tra tấn. Thiên thần nói với tôi rằng tất cả những sự chịu đau đớn nầy là vì đã không ăn năn thống hối các tội trọng. Sau đó, tôi hiểu rằng có 7 cấp hoặc bảy mức chịu đau đớn, tùy theo con số và các loại tội trọng đã phạm khi còn sống ở trần gian. Các linh hồn trông rất xấu xí,hung tợn và khủng khiếp. Đó là một kinh nghiệm đáng sợ. Tôi nhìn thấy những người mà tôi đã quen biết, nhưng tôi không được phép tiết lộ danh tính của họ. Những tội lỗi khiến họ bị tuyên án chủ yếu là nạo phá thai,an tử,căm thù,không tha thứ và phạm sự thánh. Thiên thần nói với tôi rằng nếu họ đã chịu ăn năn sám hối, thì họ đã tránh được phải sa hoả ngục và thay vào đó sẽ được vào luyện ngục. Tôi cũng hiểu được rằng một số người nhờ hốn hận về những tôi lỗi nầy,mà đã có thể được thanh luyện khi ở trần gian nhờ những đau khổ họ chịu. Bằng cách nầy họ có thể tránh phải vào luyện ngục và vào thẳng thiên đàng.
Tôi sững sờ khi nhìn thấy cả các linh mục và giám mục trong hoả ngục, một số trong họ tôi không bao giờ trông đợi nhìn thấy ở đây. Nhiều người trong họ phải ở đây, vì họ đã làm cho dân chúng lầm đường lạc lối với lời giảng dạy sai lầm và gương xấu của họ.
LUYỆN NGỤC
Sau khi đã đi thăm Hoả ngục, Thiên thần hộ thủ của tôi hộ tống tôi đến Luyện ngục. Ở đây cũng vậy, có 7 cấp chịu đau đớn và lửa không bao giờ tắt. Nhưng ít nóng gắt hơn hoả ngục và không thấy cãi cọ đánh nhau. Sự đau đớn chính các linh hồn nầy phải chịu,là bị lìa xa khỏi Thiên Chúa. Một số trong những người ở luyện ngục đã phạm rất nhiều tội trọng,nhưng họ đã hoà giải với Thiên Chúa trước khi chết. Dù phải chịu đau đớn,họ vẫn được hưởng an bình và biết rằng một ngày nào đó họ sẽ được nhìn thấy Chúa diện đối diện.
Tôi đã có dịp giao tiếp với các linh hồn nơi luyện ngục. Họ xin tôi cầu nguyện cho họ và nói giùm với mọi người cầu nguyện cho họ nữa, để họ chóng được lên thiên đàng.
Khi chúng ta cầu nguyện cho các linh hồn nầy, chúng ta sẽ nhận được lòng biết ơn của họ qua lời họ cầu nguyện và một khi họ được lên thiên đàng, lời cầu nguyện của họ sẽ càng trở nên xứng đáng hơn.
Thật khó cho tôi có thể tả lại Thiên thần hộ thủ của tôi đẹp dường nào. Ngài rạng ngời và chói sáng. Ngài là bạn đồng hành chung thủy của tôi và giúp đỡ tôi trong mọi thừa tác vụ của tôi, đặc biệt là tác vụ chữa lành. Tôi nghiệm thấy sự hiện diện của Ngài khắp mọi nơi tôi đi và tôi biết ơn Ngài vì đã che chở bảo vệ tôi trong suốt cuộc sống hằng ngày.
THIÊN ĐÀNG
Kế đó, thiên thần của tôi hộ tống tôi tới Thiên Đàng đi qua một hầm màu trắng lớn sáng chói loà. Tôi chưa bao giờ cảm nghiệm được sự an bình và niềm vui như thế nầy trong đời.
Thiên Đàng lập tức mở ra và tôi nghe tiếng nhạc mê ly nhất mà tôi chưa từng được nghe trước đây. Các thiên thần ca hát và ngợi khen Thiên Chúa. Tôi nhìn thấy tất cả các thánh, đặc biệt là Mẹ Maria và Thánh Giuse,và rất nhiều giám mục và linh mục thánh thiện đang lấp lánh sáng như những vì sao. Và khi tôi xuất hiện trước Người, thì Chúa Giêsu nói với tôi :”Ta muốn con về lại thế gian. Trong cuộc sống lần thứ hai của con, con sẽ nói bằng một ngôn ngữ nước ngoài. Mọi thứ đều có thể xảy đến cho con với ân sủng Ta ban..”. Sau những lời nầy, Đức Maria nói với tôi :” Hãy làm bất cứ điều gì Người nói với con. Mẹ sẽ giúp con trong các thừa tác vụ của con”.
Lời nói không thể diễn tả hết vẻ đẹp của Thiên Đàng. Ở đó chúng ta tìm thấy được an bình và hạnh phúc nhiều dường nào, vượt qúa một triệu lần trí tưởng tượng của chúng ta.
Chúa Giêsu đẹp đẽ vượt xa hơn bất cứ hình ảnh nào có thể mô tả. Dung nhan Người rạng ngời và toả sáng và rực rỡ hơn ngàn vạn mặt trời đang mọc. Những bức hoạ chúng ta nhìn thấy trên thế giới chỉ là cái bóng vẻ lộng lẫy uy phong của Người. Đức Mẹ ở cạnh Chúa Giêsu . Mẹ xinh đẹp và rạng ngời biết bao. Không một hình ảnh nào chúng ta nhìn thấy trên thế giới có thể sánh ví được với vẻ đẹp thực sự của Mẹ.
Thiên đàng là quê thật của chúng ta. Tất cả chúng ta được dựng nên để đạt được tới Thiên Đàng và có được Thiên Chúa muôn đời. Và rồi tôi trở lại trần gian với thiên thần hộ thủ của tôi.
Trong khi thân thể tôi nằm ở bệnh viện, bác sĩ hoàn tất mọi kiểm tra và tôi bị tuyên bố là đã chết. Nguyên nhân dẫn đến cái chết là mất máu. Gia đình tôi được báo tin và vì họ ở xa, cho nên ban điều hành bệnh viện quyết định chuyển thi thể của tôi xuống nhà xác. Vì bệnh viện không có máy điều hoà không khí, họ quan ngại thi thể của tôi sẽ mau chóng bị phân hủy. Khi họ chuyển thi thể của tôi xuống nhà xác, thì linh hồn tôi trở về lại với xác tôi. Tôi cảm thấy một cơn đau hết sức mạnh do nhiều vết thương và xương gãy. Tôi bắt đầu thét lên. Bấy giờ người ta trở nên hoảng sợ và la lên rồi bỏ chạy hết. Một người trong nhóm lại gần bác sĩ và nói :” Thi thể đã chết nay đang kêu thét lên kìa!”. Vị bác sĩ đến kiểm tra thi thể và thấy tôi vẫn còn sống. Vì thế ông nói :” Cha vẫn còn sống. Đây là phép lạ! Hãy đưa Cha trở lại bệnh viện”.
Thế rối, khi được đưa về lại bệnh viện, họ chuyền máu cho tôi và làm phẫu thuật để chữa các xương gãy của tôi, những chỗ như hàm dưới, các xương sườn, xương chậu, xương cổ tay và chân phải. Sau hai tháng, tôi được cho xuất viện,nhưng vị bác sĩ chỉnh hình của tôi nói tôi sẽ chẳng bao giờ còn bước đi được nữa. Bấy giờ tôi nói với ông :” Đức Chúa, Đấng đã trả lại sự sống cho tôi và sai tôi về lại thế gian, sẽ chữa lành cho tôi”. Khi đã về đến nhà, tất cả chúng tôi cầu xin một phép lạ. Sau một tháng, khi đã tháo băng bó, tôi không tài nào cử động được. Nhưng một ngày nọ đang khi cầu nguyện, tôi cảm thấy một cơn đau phi thường ở vùng xương chậu. Sau một lúc ngắn, cơn đau biến mất hoàn toàn và tôi nghe một tiếng nói với tôi : “Ngươi được lành rồi. Hãy đứng lên và bước đi!”. Tôi cảm thấy sự an bình và sức mạnh chữa lành trên thân thể tôi. Lập tức tôi đứng lên và bước đi, Tôi ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho tôi phép lạ nầy.
Tôi báo cho vị bác sĩ tin tức tôi được khỏi bệnh và ông ta vô cùng sững sốt. Ông nói : “ Thiên Chúa của Cha là Thiên Chúa đích thực. Tôi phải theo Thiên Chúa của Cha”. Vị bác sĩ là một tín đồ Ấn giáo. Ông xin tôi dạy cho ông về Giáo Hội. Sau thời gian học hỏi đức tin, tôi đã rửa tội cho ông.
Theo lời dạy của Thiên Thần Hộ Thủ, tôi đến Hoa Kỳ vào ngày 10.11.1986 với tư cách một linh mục thừa sai… Kể từ tháng 06.1999, tôi là quản xứ Giáo Xứ Công giáo Mẹ Lòng Xót Thương, ở Macclenny, Florida .