Ma Phương :: Tinh Hoa Đông Phương
bua-ngai-kinh-di-chon-rung-sau Bùa ngải kinh dị chốn rừng sâu
Monday, 11/05/2015 10:00 am
Ma Phương :: Tinh Hoa Đông Phương

Ma Phương :: Tinh Hoa Đông Phương

Trong cuộc đời phiêu bạt, những năm tháng thường trú Tây Bắc và những đợt công tác dài ngày ở Đông Nam bộ đã cho tôi gặp gỡ nhiều số phận kỳ lạ, được người ta cho là bị bỏ bùa, bị trù ếm…

Từ câu chuyện thực…

Có một câu chuyện làm tôi nhớ mãi. Đó là chuyện của anh lính trẻ Nguyễn Văn B, quê ở Thái Bình, một sĩ quan của một đơn vị Phòng không – không quân đóng ở Nghĩa Lộ. Nhân một đợt đi cùng đơn vị đi khai thác giang làm nguyên liệu giấy, anh quen với một gia đình dân tộc Dao ở gần lâm trường Ngòi Lao. Từ đấy thỉnh thoảng trên đường về Yên Bái công tác, anh thường ghé qua thăm gia đình này. Bỗng nhiên một hôm anh đi công tác không thấy về. Đến đêm ông chủ nhà người Dao đến tận đơn vị báo tin anh B bị ngã suối, hiện đang nằm chữa bệnh ở nhà ông. Đơn vị đưa xe ô tô đến đón anh về bệnh xá.

Vết thương ở đầu không nguy hiểm và cũng đã được ông người Dao rịt thuốc và cho uống thuốc dân tộc rồi. Nhưng anh cứ mê man, các bác sĩ dùng bao nhiêu loại thuốc tốt nhất cũng không chữa khỏi cho anh. Lạ nhất cứ tỉnh lại lúc nào là anh đòi về nhà người Dao đó. Theo anh chỉ có về đấy anh mới khỏi bệnh. Đơn vị đành cho anh chữa ngoại trú và anh về nhà người Dao đó ở. Quả thật khi về Ngòi Lao anh lại khỏi bệnh. Về đơn vị bệnh lại tái phát. Một năm sau, anh ra quân và về ở hẳn bản Dao đó. Lúc đó anh B đã có vợ ở quê. Cực chẳng đã, cô vợ đành ly dị, anh cưới cô con gái ông thầy thuốc người Dao và sống ở đó luôn. Cả đơn vị và nhiều người lính dưới xuôi đóng quân và lên công tác ở đây đều khẳng định anh B bị bỏ bùa yêu và bùa bắt anh phải ở lại Ngòi Lao. Các chiến sĩ sân bay Yên Bái và khu Nghĩa Lộ những năm đó đều biết chuyện này, cũng vì chuyện này quan hệ của các chiến sĩ với các cô gái địa phương trở nên nghiêm túc hẳn. Họ sợ bùa yêu, nhưng không biết bùa yêu là gì.

Bùa ngải theo mê tín dị đoan 

Trong thế giới của những thầy phù thủy thời cổ đại tồn tại nhiều thuật kỳ bí và hầu hết đều chỉ là truyền thuyết. Bùa ngải là một trong số đó. Ngày nay khoa học đã cho thấy đó là những điều hoang đường. Tuy nhiên những câu chuyện đồn đại xung quanh chúng vẫn là những điều đầy hấp dẫn và nhuốm màu huyền bí.

thầy bùa

Yểm bùa Thiên linh cái ở Miền Tây Nam bộ

heo những câu chuyện lưu truyền, loại ngải quý hiếm nhất là Phù phấn ngải. Đây là một loại thực vật giống hoa lan đất nhưng có bộ rễ lớn hơn, thường mọc trong rừng thẳm. Loại ngải này có một lớp bột mịn phủ trên lá, nếu ai vô ý đụng phải sẽ thấy ngứa ngáy khó chịu, sau đó toàn thân sưng phù, đau đớn trong khoảng 100 ngày sẽ chết nếu không được các vị cao tăng cứu chữa. Loại ngải này rất hiếm, được gọi là “Phù phấn ngải” vì lớp bột rất độc trên lá. Nhưng nếu được tôi luyện đúng cách, nó sẽ trở thành một loại ngải cứu người rất quý.

Một loại ngải còn quý hiếm hơn và đã bị thất truyền hàng trăm năm là Bạch đại ngải. Người ta cho rằng Bạch đại ngải mọc ở đâu, thì các loài thú dữ đều hoảng sợ và không dám sinh sống ở quanh đó. Nếu ai đó trồng loại ngải này mà không biết về tu luyện thì sẽ nguy hại cho bản thân. Trước khi nhổ cây, phải ngâm một bài bùa chú, đại khái: “Nhiệm màu thay, nhiệm màu thay, Bạch đại ngải, Bạch đại ngải…”. Nếu loài ngải này mà được một cao tăng luyện thì sẽ có thể giúp con người cải tử hoàn sinh…

Chữa bệnh bằng bùa ngải

Pháp sư chạy theo vụ lợi cá nhân thường luyện một loại ngải hại người, đó là ngải yêu hay bùa mê, thuốc lú. Đó là thứ ngải để “lừa tình”. Ai bị trúng ngải đó là tâm thần mê man, không biết gì về đạo lý, bỏ nhà cửa chạy theo tiếng gọi của ái tình.  Loại Mê tâm ngải có tác dụng tương tự. Cây mê tâm lá màu xanh sẫm to bản, hình cái kiếm, hoa màu tím đen có đốm trắng, có mùi hắc rất khó chịu. Người trúng ngải này sẽ mất ăn mất ngủ, tâm thần bất loạn. Những kẻ muốn dùng ngải mê tâm hại người bắt buộc phải biết tên tuổi của nạn nhân thì mới thành công. Những tay nuôi loại ngải này thường bị dân làm ngải coi thường, liệt vào loại mờ ám.

Ngày nay khoa học phát triển, không còn đất cho các pháp sư hành nghề luyện ngải nữa. Tuy vậy, những câu chuyện đậm màu huyền bí vẫn là đề tài hấp dẫn những người hiếu kỳ trong lúc “trà dư, tửu hậu”. Mặt khác, các nhà Đông y học đang tiếp tục nghiên cứu những loài thực vật rất quý hiếm vốn được dùng làm ngải để dùng cho việc chữa bệnh…

Câu chuyện của anh B là một ví dụ. Mới đây nhân có dịp đi Nghĩa Lộ tôi ghé thăm anh. Nhà anh bây giờ nằm ngay bên đường quốc lộ, là một trong những gia đình giàu có trong khu vực. Anh kể lại câu chuyện xưa. Chẳng có bùa yêu nào cả. Anh bị ngã, chấn thương sọ não. Bệnh viện chữa không khỏi, nhưng ông già người Dao lại có bài thuốc dân tộc giúp anh khỏi bệnh. Vậy là anh về đó uống thuốc của ông. Từ chỗ không đi lại được, nhiều khi hôn mê, người vợ ở quê chán anh bỏ đi theo người khác, anh ở lại chữa khỏi bệnh. Cảm ơn ông thầy thuốc già, anh ở lại, lấy con gái của ông để học nghề thuốc. Bây giờ anh vẫn cảm ơn cái cú ngã để anh có cơ hội lấy được người vợ hiền, học được nghề thuốc.

Và chữa bệnh bằng bùa ngải

Đầu năm 2013, tại Tây Ninh đang rộ lên dư luận về một thầy bùa có tài năng chữa mọi loại bệnh do bị bỏ bùa, ếm ngải. Bà tên là Dữ ở ấp Tân Tây, xã Tân Hưng, huyện Tân Châu -Tây Ninh. Bà chữa bệnh bằng cách cầu cúng và luyện một loại ngải tiên. Ai đến chữa bệnh bà cũng phán bị bỏ bùa, ếm ngải và phải để cho bà dung ngải chiến đấu với bùa ngải bị bỏ, bị ếm. Ngải của bà mạnh hơn sẽ trục bùa ngải bị ếm ra khỏi người bệnh. Sau khi tốn tiền mua nhiều loại vật dụng cho bà cúng, nộp tiền cho bà, bà bắt người bệnh cởi truồng chui vào một cái màn, trong màn đốt một loại ngải tiên. Người bệnh phải hơ toàn bộ cơ thể lên đĩa ngải cháy. Sau một thời gian, ngải tiên của bà sẽ trục được bùa ngải bị nhiễm ra khỏi cơ thể. Chỉ tiếc là ai bị bệnh gì vẫn… bị bệnh đấy. Bởi vì làm gì có bùa ngải khống chế được bệnh tật con người.

Rất tiếc đến nay chính quyền địa phương vẫn chưa xử lý điểm hành nghề mê tín dị đoan này.

Chí Thành – Theo Công Lý

TAMTHUC